Triết lý sống của đạo giáo ẩn tàng trong việc thiết kế các ngôi vườn  phong thủy và có thể nhìn thấy rõ nét trong các khu vườn cổ tại tỉnh Tô  Châu ngày nay. Trên khắp thế giới nhiều nguyên tắc nay đã trở nên nổi  tiếng khi mang lại những vẻ đẹp cho các khu vườn được thiết kế dựa theo  chúng.
Những nguyên tắc khác bắt nguồn từ đời sống văn hóa và huyền thoại  Trung Quốc không thuộc phạm vi đề cập trong cuốn sách này, tuy rằng mỗi  nền văn hóa đều có những xác tín và cách thức thực hành riêng biệt cần  được giữ gìn và tôn trọng như một di sản quý báu.
Khoa phong thủy chiếu cố đến những khác biệt này. Với những cố gắng,  chúng tôi hy vọng rằng khi áp dụng các nguyên tắc phong thủy này vào  việc thiết kế khu vườn, các bạn sẽ có thể phát huy được đặc điểm của  chúng để mang lại những lợi ích thích đáng trong đời sống.

Các khu vườn Trung Quốc có nguồn gốc xuất phát từ các khu vực trung  tâm quyền lực, các dinh cơ của các nhà quyền quý và trong các khuôn viên  mang tính chất tôn giáo. Chúng thể hiện sự cố gắng muốn tái tạo sự hoàn  thiện của thiên nhiên và sự hợp nhất của Con Người – Trời – Đất.
Ở Trung Quốc, công việc bài trí vườn tược cũng mang một ý nghĩa triết  lý tương tự như trong các lãnh vực nghệ thuật khác. Khả năng này phát  triển từ sự kết hợp giữa khái niệm nghệ thuật của Khổng giáo – như một  sản phẩm được con người tạo tác nhưng lại mô phỏng từ thiên nhiên – và  niềm tin Lão giáo đặt trên tính ưu việt của thế giới thiên nhiên được  thể hiện như một hình thức nghệ thuật. Sự hòa trộn này đã tạo ra một số  địa điểm giàu sức sống nhưng yên tĩnh trên thế giới.
Ở Trung Quốc, khu vườn và nhà ở được xem là một thực thể duy nhất,  không tách rời nhau. Khu vườn được “kéo” vào trong nhà qua các cửa sổ và  các cửa chớp, trong khi các bức tường được dùng như những bức phông hậu  cảnh đối với các cây cảnh được chọn lọc cẩn thận.
Các khu vườn Trung Quốc được thiết kế để tạo thoải mái cho con người  và các sinh hoạt của họ vì vậy các tòa nhà trở thành điểm nhấn chính,  cho dù dùng trong việc giải trí, như là các đài quan sát hoặc ngoạn  cảnh. Cũng áp dụng cùng phương thức này, các nhà kiến trúc phong cảnh  phương Tây như “Capability” Brown và Humphrey Repton dùng cảnh trí thiên  nhiên làm bức phông hậu cảnh cho các khu vườn của mình.
Các nhà thiết kế Trung Quốc đã kết hợp núi non, sông nước và cây cối  vào trong sáng tạo của họ. Nếu những yếu tố thiên nhiên này không có  sẵn, họ tạo ra chúng, đắp những ngọn đồi và chuyển các tảng đá lớn đến  để giả làm các ngọn núi. Truyền thuyết kể rằng, triều đại nhà Tống sở dĩ  sụp đổ là vì Hoàng đế lúc bấy giờ đã ra lệnh vận chuyển những khối đá  lớn từ những vùng xa xôi về để xây dựng khu vườn ở kinh thành mà ông  nung nấu thực hiện cho bằng được. Và chính hành động này đã làm khánh  kiệt vương quốc của ông.
Trong nước, nền kiến trúc bên Trung Quốc xác định một ý niệm then  chốt về việc thiết kế vườn tược. Các ngôi nhà được xây dựng chung quanh  ba mặt của khu vực sân trung tâm và vị trí trung tâm để trống không này  là một đặc điểm quan trọng trong thuật phong thủy. Trong khi các nhà  thiết kế Tây phương có thể đặt vào không gian bị vây quanh này các luống  hoa được xếp đặt ngay hàng thẳng lối theo hình học thì những người thấm  nhuần tư tưởng Đạo giáo lại nhìn không gian ở khía cạnh tiềm ẩn của nó.
Đó không phải là một vùng rỗng tuếch, vô hồn mà là một khu vực năng  lượng đang sắp sửa tuôn trào. Các bức tường được làm cho có ý nghĩa bằng  cách trổ các khung cửa nhìn ra thế giới xa xôi bên ngoài: đá được khơi  dậy sự sống bằng cách khoét những lỗ hỗng và những khe hẹp để tạo tính  cách riêng cho chúng.
Theo đạo Lão, hoạt động của con người không bao giờ được áp đặt, điều  khiển đối với hình dáng của thế giới tự nhiên, bởi vì vạn vật nên được  phép phát triển một cách tự nhiên. Vì vậy việc tỉa tót cây cối hoặc bụi  cây dùng làm hàng rào có thể nhìn thấy trong các khu vườn Tây phương  nhưng không bao giờ xảy ra ở các khu vườn Trung Quốc, nơi mà hình thức  tự nhiên của cây được phép tự do phát triển.
Bất cứ những thay đổi nào từ bàn tay con người được tiến hành trong  một khu vườn Trung Quốc kết quả cuối cùng cũng phải thể hiện được tính  tự nhiên. Ao hồ, đồi núi, tất cả đều phải trông giống như thực và mang  dáng dấp tự nhiên.
Các nguyên tắc thẩm mỹ đằng sau các hình thức nghệ thuật Trung Quốc,  cũng như các nguyên tắc về đạo lý và tinh thần đang chi phối xã hội  đương thời, cũng đều phải dựa trên sự tôn trọng và thông hiểu về thế  giới tự nhiên. Tính cách con người được so sánh với các hiện tượng thiên  nhiên như đá (sự kiên định, vững vàng), tre (tính ngay thẳng) và các  cây ăn quả.
Núi và nước (sơn thủy) là một thể thống nhất không thể tách rời khi  tìm hiểu về phong thủy, là những yếu tố chính trong các khu vườn hoặc  bức họa Trung Quốc